Được cho là dãy núi đẹp nhất vùng Tây Bắc, Ngũ Chỉ Sơn bao gồm 5 ngọn núi chính, chạy theo hướng Tây Bắc – Đông Nam.
Với độ cao hơn 3.000m Ngũ Chỉ Sơn ( núi Năm Ngón Tay) xếp thứ nhì về độ cao, chỉ đứng sau đỉnh Fanxipang hùng vĩ.
Người dân Tả Giàng Phình vẫn kể cho con cháu nghe về sự tồn tại của Ngũ Chỉ Sơn qua những truyền thuyết huyền diệu xa xưa từ thuở khai thiên lập địa.
Rằng xưa, từ thuở trời đất còn tối tăm mờ mịt, mặt đất bằng phẳng trơn tru. Bỗng xuất hiện một vị thần thân người vạm vỡ, cao lớn khoẻ mạnh phi thường. Một mình ông chuyên làm công việc tạo dựng nên núi non, sông biển. Ông gồng sức lên làm việc hăm hở miệt mài. Ông đào đất đắp nên đồi thấp núi cao. Chỗ ông lấy đất tạo thành biển rộng và ao hồ. Ông khéo léo tạo nên những suối khe nối với sông con, sông cái, dẫn nước vào ao, vào hồ rồi chảy ra biển rộng. Cuối cùng ông dồn tất cả đất đá đắp một dãy núi thật cao.
Dãy núi ấy được đắp cao dần, cao mãi, cao vượt tầng mây đen, mây trắng, cao đến tận tầng mây tím, mây xanh, chóp núi nhô đến tận xứ sở Nhà Trời. Nhà Trời thấy thế giận lắm, liền sai thần Sấm Sét đến đ.ánh suốt mấy ngày đêm. Thần Sấm Sét gầm thét, chớp rạch sáng loè, đất trời rung chuyển. Dãy núi cao ngạo nghễ ấy bị sứt mẻ, còn lại năm ngọn núi cao ngất như năm ngón tay chỉ thẳng lên trời như thách thức. Thần Sấm Sét kiệt sức, đành phải bỏ về. Năm ngọn núi cứ đứng vững vàng như thế cho đến ngày nay. Người ta đặt tên cho núi ấy là Ngũ Chỉ Sơn, tức là núi Năm Ngón Tay.
Sự hùng vĩ, kỳ bí của Ngũ Chỉ Sơn không chỉ dừng lại ở đó, bởi Ngũ Chỉ Sơn hiện diện từ bao đời, bao thế hệ ngắm nhìn. Bao nhiêu chàng trai đã vượt bao nhiêu Cổng Trời, đã l.ên đ.ỉnh núi trước mặt, đã tới đỉnh núi sau lưng, chỏm núi bên trái, bên phải cũng đã vượt qua. Nhưng đỉnh Ngũ Chỉ Sơn thì chưa ai dám thử sức.
Vào những buổi sáng sớm tinh sương, từ thành phố Lào Cai nhìn về phía Tây bạn sẽ thấy hiện lên một bức tranh huyền ảo, Ngũ Chỉ Sơn mờ xanh, ẩn hiện trong mây, cùng với hai dãy núi chắn ngang tạo khung cho bức tranh hùng vĩ, sự kì diệu của thiên nhiên.
Những ngọn núi nhấp nhô uốn lượn trập trùng, hoà mình vào đất trời, tạo cảm giác lòng vừa nhẹ nhõm vừa xa xăm. Chiều tà, mặt trời từ sắc vàng chuyển sang ửng đỏ từ từ xuống núi, hoàng hôn hắt vàng rực lên nền mây. Trên cái phông trời ánh chiều biến chuyển huyền diệu ấy, Ngũ Chỉ Sơn xanh mờ chuyển dần sang xanh lam rồi tím sẫm, gợi cho ta bao suy tưởng.
Những ai từng đặt chân tới đây, không khỏi ngỡ ngàng trước vẻ đẹp không tưởng của nó, khi những tia nắng cuối cùng sắp tắt, đứng trên đỉnh núi dang rộng cánh tay nhìn lên, bầu trời êm dịu như vỗ về, bạn sẽ thấy dường như mình đang được bay tới thiên đường, tới một chân trời mới cách xa và tách biệt với cuộc sống ồn ào, giữa bộn bề của cuộc sống đầy mệt mỏi, nếu bạn đang phiền muộn một chuyện gì đó, có thể hét thật lớn, mẹ thiên nhiên sẽ mang lại niềm vui và hi vọng cho bạn, những phiền muộn sẽ được xua tan.